Nếu ai đó chán đời mà có ý định tự tử vì LUNA và UST, xin hãy đọc câu chuyện xương máu này của tôi

Đây là câu chuyện của một redditor chia sẻ về bản thân sau khi thấy rất nhiều người chán nản và có ý định tự tử vì LUNA và UST, câu chuyện về người đã tự tử hụt sau 3 ngày mê man bất tỉnh, cũng chỉ vì thua lỗ quá nhiều. Nhưng anh đã vực dậy chính bản thân mình sau lần tự tử hụt đó, và thành công hơn rất nhiều nhờ bài học “xương máu” đó. Vì vậy, bạn hãy bình tĩnh nếu đã mất tiền vào LUNA, UST trong những ngày qua.

 Một vài năm trước, tôi đã có một khoảng thời gian rất thành công với cổ phiếu. Ban đầu tôi bắt đầu với $25k (12k vay từ một thành viên trong gia đình và 13k tiền tiết kiệm của tôi). Sau một vài tháng đạt được lợi nhuận đều đặn hàng ngày, tôi quyết định phát triển lớn mạnh. Tôi đã chấp nhận một vài rủi ro lớn, và cũng đã được đền đáp xứng đáng. Nhiều đến mức tôi đã biến $25k thành hơn $170k trong khoảng thời gian chỉ vài tháng. Mặc dù điều này rất tuyệt vời, nhưng nó cũng lấy đi rất nhiều năng lượng và hạnh phúc của tôi. Mức độ căng thẳng trong giao dịch mà tôi đã phải trải qua đã đẩy tôi đến tận cùng của sự suy sụp tinh thần không ít lần. Vào thời điểm đó, số tiền này là số nhiều nhất mà tôi từng có trong đời, đủ để đi du lịch khắp thế giới, đặt cọc mua bất động sản, mở một cơ sở kinh doanh mới, hoặc thậm chốt $120k lợi nhuận mà vẫn còn lại gấp đôi khoản đầu tư ban đầu của tôi. Nhưng tôi đã không làm bất kỳ điều nào trong số những điều nêu trên. Tôi quyết định tiếp tục để có hơn 1 triệu đô la trong vài tháng. Tôi không bằng lòng mặc dù tôi đã làm được điều mà hầu hết nhiều người trên hành tinh này chưa làm được, trong một khoảng thời gian rất ngắn, và hầu như không phải lao động chân tay. Không hiểu sao trong lòng, một phần nào đó tôi cảm thấy mình không xứng đáng với số tiền này.

 Tôi bất đầu chấp nhận rủi ro lớn hơn những gì tôi đã từng chấp nhận trước đây, sự căng thẳng của tôi đã lên đến mức tột cùng. Tôi đang ở trên một con tàu lượn siêu tốc hàng ngày của cảm xúc. Vì rủi ro gia tăng, căng thẳng và rất có thể là nồng độ cortisol rất cao trong não, tôi đã chịu những mất mát lớn hơn. $20k là khoản lỗ lớn đầu tiên của tôi. Trong lần giao dịch tiếp theo, tôi đã mua vào rất nhiều một cổ phiếu giá thấp trông có vẻ như sắp bùng nổ (nhưng rồi toang). Tôi thức dậy vào sáng hôm sau và lãi được hơn $20k. “Chà” tôi tự nghĩ. Tôi đã gỡ lại được khoản lỗ lớn của mình chỉ sau một đêm. Nhưng, vì tôi cảm thấy tổng tài sản cũng vẫn thế, bản chất là không kiếm được nhiều hơn mà chỉ là đòi lại những gì đã mất, vốn nó đã thuộc về mình từ lâu, nên tôi quyết định giữ cổ phiếu đó không bán, ngày hôm sau khi thức dậy, số lãi chỉ còn $10k thay vì $20k. Sau đó vài ngày tôi, cổ phiếu này xuống rồi tôi lại bị thua lỗ. Tôi đã từ bỏ cơ hội bù lỗ qua đêm và giảm căng thẳng, khi tôi chứng kiến ​​lợi nhuận của mình chuyển thành lỗ lớn hơn. Tôi đã cố chấp cho đến khi mất mát quá lớn, tôi không thể chịu đựng nổi. Nỗi đau quá lớn. Tôi mất thêm $40k. Chu kỳ này tiếp tục, cho đến khi $170k của tôi đã biến thành $7k, bạn có tin không. Số tiền này ít hơn số nợ tôi đã tích cóp để mua những thứ mới mà tôi không cần vì tôi cảm thấy “giàu có” vào thời điểm tài khoản của tôi lãi lớn và là một màu “xanh xanh”. Không chỉ vậy, tôi đã bỏ bê công việc kinh doanh chính của mình, điều mà trước khi tôi chuyển hướng sang giao dịch cổ phiếu thì nó đang đi đúng hướng để có thể thành công lớn. Hơn hết, tôi đã xa lánh bạn bè và những người thân yêu của mình bởi vì căng thẳng mà tôi phải trải qua khiến tôi kiệt sức, tôi cảm thấy không muốn nói chuyện hay tương tác với bất kỳ ai. Đặc biệt là những người hiểu về tôi. Tôi đã dành vài ngày tiếp theo để suy nghĩ về lý do tại sao tôi không chốt lời khoản lợi nhuận $20k đó mà cứ tiếp tục. Tại sao tôi không chốt lời và thực hiện chuyến đi ước mơ đến Tokyo, điều mà tôi đã tự hứa với bản thân mình tôi sẽ thực hiện nếu có bất kỳ thành công nào khi giao dịch cổ phiếu. Tại sao tôi lại để bản thân đánh mất $170k. Tất cả thời gian, công sức và tiền bạc đã lãng phí. Cuộc sống của tôi sẽ ra sau nếu tôi kiên định với mục đích của mình. Tôi đã mất tất cả liên lạc với gia đình và bạn bè, công việc kinh doanh của tôi thất bại do bị bỏ bê, tôi mắc nợ nhiều hơn và ý tưởng về việc tôi phải trải qua tất cả những thứ đó chỉ để trở lại điểm ban đầu làm tôi đau đớn. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm vô cùng. Một điều mà tôi chưa bao giờ trải nghiệm trước đây. Tôi không thấy tương lai và cũng không thấy con đường quay trở lại để khắc phục những gì đã xảy ra. Tôi không thấy có cách nào để tìm lại hạnh phúc, khơi lại các mối quan hệ cá nhân, gây dựng lại sự giàu có và cứu vãn công việc kinh doanh của mình. Tôi cảm thấy tuyệt vọng đến mức tôi quyết định sẽ tự sát. Tôi đã viết một ghi chú có nội dung “I’m sorry”. Đặt nó trên tủ bên cạnh đầu giường. Sau đó tôi đếm số lượng thuốc Xanax mà tôi có, đúng 18 viên. Tôi cho tất cả vào miệng cùng một lúc, có một lúc tự ngẫm lại nơi mà những kỷ niệm vui vẻ tuổi thơ cứ lởn vởn trong đầu, tôi cầm lấy một cốc nước và uống một hơi cạn sạch. Tôi sẽ ra đi một cách thanh thản. Ngủ thiếp đi và không bao giờ thức dậy. Tạm biệt những đau thương, tiếc nuối. Những ước mơ. Rất may, ông trời đã có một kế hoạch cho tôi. Tôi thức dậy 3 ngày sau trên chính chiếc giường đó. Tôi không biết đó là ngày gì, tôi ở đâu, hoặc đã ngủ bao lâu rồi. Khi tôi nhận ra mình đã ngủ trong 3 ngày, tôi đã rất sốc. Tôi đã gần như có thể không bao giờ tỉnh dậy, hoặc hôn mê, hoặc chỉ trở thành một người thực vật trong suốt phần đời còn lại của mình. Nhưng tôi đã tỉnh dậy. Tôi cũng cảm thấy một sự bình yên sâu sắc, bởi vì tôi đã chạm đến mức thấp nhất của cuộc đời mình và đã cố gắng tự tử. Tuy nhiên, tôi vẫn sống, thức dậy trên giường của mình, trong một ngày mới và vì lý do nào đó, tôi cảm thấy như một cuộc sống được đổi mới. Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc khi coi việc kết thúc cuộc đời mình. Một cõi hư vô, vô tận đang chờ đợi tôi, và tôi thức dậy với bàn tay trắng và với tất cả cơ hội mà thế giới này đang chờ đợi tôi. Phải mất 2 ngày sau, tôi mới ngừng nói lảm nhảm và thuốc hết hiệu lực. Tôi đã đến thăm bố mẹ và nói rõ về những gì đã xảy ra. Tôi đã nói với bạn bè, thậm chí cả đồng nghiệp trong doanh nghiệp của tôi. Tôi quyết định rằng từ bây giờ, tôi chỉ sống cho ngày hôm nay, không phải ngày mai, chỉ hôm nay. Tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để tối đa hóa giá trị của ngày hôm nay và cúi đầu xuống và làm việc chăm chỉ nhất có thể hàng ngày, cho đến khi tôi cảm thấy hạnh phúc trở lại. Vài tháng trôi qua, tôi đã biến công việc kinh doanh của mình thành công hơn bao giờ hết. Điều mà lẽ ra tôi phải làm từ trước. Thành công này đã mang lại cho tôi số tiền mặt, tôi đã trả hết nợ của mình. Điều này cũng giúp tôi nhẹ nhõm. Tôi bắt đầu chi tiền cho những trải nghiệm làm phong phú thêm cuộc sống của mình, chẳng hạn như đi du lịch và giúp đỡ những người gặp khó khăn. Nghiệp tốt ắt hẳn đã được đền đáp, bởi vì sau khi giúp đỡ những người này, tôi không chỉ kiếm được nhiều tiền hơn mà còn nhận ra rằng hạnh phúc thực sự trong cuộc đời này nằm ở chỗ để lại dấu ấn cho người khác, nâng cao tinh thần cho họ, và từ đó nâng cao bản thân mình. Một vài tháng nữa trôi qua, tôi đã có đủ tiền và can đảm dành dụm để tham gia thị trường thêm một lần nữa. Tôi đã quyết định sử dụng $15k để đầu tư vào crypto. Ngay sau đó khoản đầu tư này đã biến thành $40k, tôi đã đầu tư lại thêm 2 lần nữa và nó đã biến thành $340k. Tất cả điều này xảy ra trong vòng 6 tháng sau khi tôi mất $170k. Đây là lúc tôi nhận ra rằng $170k mất đi ban đầu không hề bị lãng phí hay mất mát. Đó là một khoản đầu tư cho bài học quý giá nhất mà tôi từng học được. Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc cho đến khi tôi quyết định kết thúc. Nếu như bây giờ có mất $340k này, tôi biết điều đó sẽ không thành vấn đề, vì đó chỉ là tiền và một phần của trải nghiệm là cuộc sống, và luôn có một con đường quay trở lại. Kể từ đó, tôi vẫn tiếp tục trải qua nhiều thăng trầm của cuộc sống. Mặc dù, tôi đã phải trải qua những nỗi buồn và thất vọng cùng cực trong suốt chặng đường, nhưng tôi sẽ luôn biết rằng những thứ đó là NOTHING (KHÔNG CÓ GÌ), đặc biệt là tiền bạc, sẽ khiến tôi phải kết thúc cuộc đời mình sớm. Tôi có được thêm 60-80 năm tồn tại đã là may mắn. Tôi đã có thể kiểm soát cuộc đời của mình. Tôi sẽ tận hưởng trải nghiệm đó bất kể tích cực hay tiêu cực bởi vì tự mình trải nghiệm nó đã là một điều kỳ diệu. Nếu bạn đang cân nhắc việc kết liễu cuộc đời mình, tôi thực lòng mong bạn hãy xem xét lại cảm nhận của mình. Bất cứ điều gì bạn đang trải qua, giống như mọi thứ khác trong cuộc sống, sẽ trôi qua. Một ngày tươi sáng hơn rồi sẽ đến, và bạn sẽ ngạc nhiên vì cuộc sống lại mở rộng cánh cửa cho bạn.

Nguồn: tapchibitcoin; finnews24

Bài viết mới
Tin nổi bật